Top 9 bài thơ về hưu hay nhất năm 2022 – Nghệ Ngữ

Chào mừng bạn đến với blog chia sẽ gtvttw4.edu.vn trong bài viết về Bài thơ phận hưu chúng tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm chuyên sâu của mình cung cấp kiến thức chuyên sâu dành cho bạn.

Video Bài thơ phận hưu

1. Về hưu rồi chả việc gì phải vội – tác giả Nguyễn Mỹ Mậu

Đã nghỉ hưu rồi thì Không việc gì phải vội Khỏe đi chơi rong ruổi Mệt nằm nghỉ ngơi thôi Cứ ra biển hụp bơi Leo đồi chơi khi khỏe Xem như mình đang trẻ Cứ ăn khỏe nói to Chơ mà khoản cặp bồ Nếu vướng vô… là mệt Có chi… bồ bòn hết Đến lúc chết trắng tay Luôn phải nhớ điều này Tiền, Quyền hay danh vọng Tuổi này… đừng ôm mộng Cứ thả lỏng tâm an Nếu chơi thấy chán nhàm Nuôi đàn ngan, đàn vịt Muốn ăn bắt làm thịt Ăn hết ít… đãi làng Việc đừng quá đa mang Quàng vô thân mà khổ Con làm gì… mặc nó Đừng có cản ngăn con Không buộc ai trả ơn Không oán hờn thù hận Sống vô tư đơn giản Cứ thong thả, an nhàn Việc xã hội… đừng bàn Việc quan tham… kệ họ Đừng nghĩ suy.. phẫn nộ Rồi tổn thọ mình thôi Cứ vui vẻ yêu đời Cứ đi chơi thoải mái Phải chi tiền đừng ngại Biết còn lại mấy hơi Răng khỏe xương cứ xơi Yếu răng thời ninh cháo Mắt sáng thì đọc báo Mắt kém kính đeo vào Chăm thể dục thể thao Chọn môn nào phù hợp Cho cứng xương khỏe khớp Thua lớp trẻ sao đâu Không tính chuyện làm giàu Để cái đầu ngơi nghỉ Không chi ly từng tí Không vướng bận việc gì Bạn rủ thì cứ đi Chẳng việc gì từ chối Đừng sáng trưa chiều tối Bận bịu với cháu con Sức khỏe phải bảo tồn Luyện ăn ngon, ngủ kỹ Bệnh tật sẽ giảm đi Định kỳ đi khám nhé Con người ta nhỏ bé Giữa vũ trụ bao la Sống luôn giữ thuận hòa Chết làm ma… thanh thản

2. Bài thơ về hưu hay của bác Nguyễn Quế

Ước mơ “về hưu “cuối đời Quay về”lam lũ” cái thời vườn ao Rời xa phố thị đèn sao Một căn nhà nhỏ dậu rào thô sơ Vườn rau xanh mượt non tơ Bữa ăn đạm bạc đơn sơ nhẹ nhàng Không cần mỹ vĩ cao sang Ông Bà song lão “Chàng ràng Em Anh” Nhà tre mái lợp bằng tranh Rau thơm một luống liếp mành xung quanh Theo mùa gối vụ rau xanh Nhiều mà dư dả để dành cháu con Vịt gà nuôi dăm ba con Lối vào hoa nở nụ non đón chờ Ao nhỏ cá tép lượn lờ Làm vườn ôn lại tuổi thơ đong đầy Yêu đời thi họa trời mây Tăng gia lao động mỗi ngày niềm vui Người thân quen cứ tới lui Mâm cơm đam bạc ngọt bùi sẻ chia Tuổi già bỏ lại phố kia Nhường cho lớp trẻ ta về Bà ơi Mảnh vườn giúp mình thảnh thơi Ước mơ sống lại cái thời mộng mơ

3. Về hưu không phải về già – tác giả Lã Hữu Hùng

Về hưu không phải về già Hưu – Xong bổn phận của ta với đời Về già là sắp hết hơi Chỉ chờ các cụ “ngỏ lời” là… bay ! Hưu mà bụ bẫm quá hay Là còn mạnh khỏe tháng ngày tiêu dao Hưu mà gầy yếu vêu vao Hao tiền tốn của, tiền vào nước ra Cho nên đừng để hưu già Chưa hưu đã hắt là ta hỏng người Khi ta sống ở trên đời Về hưu khoẻ mạnh là trời thương ta Giữ cho trí tuệ không già Máy móc không hỏng đời ta còn dài Hồi Xuân, ta cứ lai rai Thích gì sướng nấy chẳng ai ngăn mình Giàu thì đi khắp hành tinh Không giàu đi khắp…nhà mình thế thôi Giỡn con, nựng cháu cho vui Tụ tập bè bạn nếm mùi… trẻ trâu Về hưu chẳng mong làm giàu Nhưng nếu chán cảnh chơi lâu mau già Xem tay mình liệu có hoa Kiếm màu, kiếm giấy về nhà… vẽ voi Thích làm ca sĩ dễ thôi Ka-ra đàn đúm cùng ngồi nghêu ngao Quậy cho tới bến chẳng sao Miễn là thích cứ…nhích vào Ô kê Hoặc là thỉnh thoảng về quê Tìm về cái tuổi cập kê ngày nào Ôn thời con nít tắm ao Đỉa tung tăng lội chích vào cả… mông Tụ tập nhau lại đông đông Thả cho đàn nghé chạy rông cả ngày Có yêu ai cũng nói ngay Kẻo sau lại hối có ngày ôm đi Muốn kinh doanh chẳng khó gì Nhưng phải cẩn thận không thì rủi ro Làm ăn phải đắn phải đo Phải tính, phải toán ôm lo đầy mình Nhớ giữ cho đẹp, cho xinh Bo-đì đừng để của mình vêu vao Nhan sắc mà để hư hao Máy móc mà hỏng đụng vào khó thay Ta khỏe con cháu phúc dày Ta yếu chúng nó lo ngày lo đêm Về hưu cứ phải êm đềm Cho đời lãng mạn, đón thêm Xuân về

4. Thơ về hưu của bác Phan Văn Nhung

Về hưu ai cũng thế thôi Khi còn công tác mỗi người khác nhau Về hưu thong thả đi câu Được có nhiều cá thêm chầu rượu bia Trời mưa chỉ biết ngủ khì Cơm canh vợ nấu có gì lạ đâu Về hưu tiền có trong bâu Vô tư mua sắm nhu cầu xong ngay Về hưu đừng tham cấy cày Cũng đừng tham chuyện hàng ngày trời ơi Đừng loạn ngôn bất mãn với đời Đừng nên đấu khẩu những lời chối tai Về hưu đừng cho mình tài Đừng nên chọc gậy chuyên bài bánh xe Nên biết kẻ nói người nghe Dù rằng ai đó ghen chê mặc người Hưu rồi xin chớ lã lơi Đừng làm cán bộ ,để đời thong dong Nửa đời chỉ biết làm công Nay về làm tướng e chừng oai phong Loạn ngôn, hách dịch đừng mong Cũng đừng toan tính từng đồng chi tiêu Về hưu tuổi đã xế chiều Làm thơ xúc cảm là điều nên ham Đôi khi có việc nên làm Trồng rau tự túc, lo toan vịt gà Đừng ăn nhiều thịt đó nha Kiêng đường kiêng mỡ, trứng gà đồ chiên Kiêng khem đâu phải tiếc tiền Nhiều khi họ nói than phiền hưu hư Về hưu sớm nắng chiều mưa Có khi lâm bệnh chả chừa một ai Về hưu đừng có bạc bài Chỉ vui cờ tướng khôi hài tốt đen Phòng thân tối lửa tắt đèn Phải lo chuẩn bị đồng tiền sẵn nghe Dù rằng ai đó ghen, chê Mặc đời họ nói chả hề quan tâm Có mắt phải nhìn đúng tầm Có tai phải biết khi cần thì nghe Xin đừng buôn chuyện dưa lê Cái gì chưa rõ chả hề nói ra Dẫu rằng đời lắm phong ba Về hưu phải biết tuổi ta xế chiều.

5. Bài thơ phận hưu nổi tiếng cộng đồng mạng của tác giả Nhật Tiến

Về hưu ngẫm lắm sự đời Lên voi xuống chó mỗi người khác nhau. Về hưu đi nhảy, đi câu Tham quan, du lịch Tây, Tàu liên miên Chẳng lo cơm áo, gạo tiền Vô tư, thanh thản không phiền lụy ai Đấy là HƯU TRÍ không sai Nhưng mà thiên hạ mấy ai có nào? Về hưu thậm thụt ra vào “Buôn dưa”, hóng chuyện tào lao vỉa hè Rượu bia, cá độ, lô đề Tối ngày “bám trụ” quán chè làm vui Loạn ngôn bất mãn với đời Sẵn sàng “Đấu khẩu” buông lời khó nghe Thích trò “Thọc gậy bánh xe” Bà con hàng xóm cười chê: HƯU KHÙNG. Về hưu nổi máu anh hùng Xin làm cán bộ “Ba cùng” với dân Nửa đời chỉ biết làm “Quân” Nay về làm “Tướng” muôn phần oai phong Dẹp chợ, cấm, phạt hàng rong Bắt dân đóng góp từng đồng…vệ sinh Làm việc để mất chữ tình Vợ con mới bảo rằng mình: HƯU HÂM. Về hưu lại nổi máu dâm “Cưa sừng làm nghé” sưu tầm gái tơ Về già mới học làm thơ Đem tiền nuôi gái, ngẩn ngơ tối ngày Lưới tình càng mắc càng say Thế nên mới gọi hưu này: HƯU DÊ. Về hưu lại bỏ về quê Trồng rau, cuốc đất, chăn dê, nuôi gà Kiêng đường, thịt, mỡ, trứng, da, Bia, rượu, thuốc lá…đàn bà cũng kiêng Kiêng ăn, kiêng cả tiêu tiền Họ hàng, bè bạn than phiền: HƯU TU. Về hưu làm việc lu bù Kiếm tiền tiết kiệm từng xu, từng đồng Hoặc làm thêm đỡ buồn lòng Chuốc thêm vất vả long đong tối ngày Mọi người bảo là đi cày Cho nên mới gọi hưu này: HƯU TRÂU. Về hưu chẳng dám đi đâu Nấu cơm, đi chợ, nhặt rau, quét nhà Chăm con, nuôi cháu, trông già Kiêm luôn bảo vệ coi nhà, giữ xe Thế nên bị gọi khó nghe Ô SIN giá rẻ, làm thuê trong nhà Về hưu nhưng vẫn chưa già Phải về trước tuổi gọi là: HƯU NON. Về hưu quyền chức không còn Bổng lộc hết chẳng rút bòn được ai Khi còn đương chức tác oai Tham ô, hối lộ, tiêu xài của dân Về già mất hết người thân Đệ tử, thân tín cũng dần bỏ đi Quyền cao chức trọng mà chi “Hai năm mươi” cũng xanh rì cỏ thôi Gặp dân không dám mở lời Hội hè, đình đám mọi người tránh xa Bán xe, bán đất, bán nhà Bỏ quê trốn lủi gọi là: HƯU MA. Về hưu chưa kịp dưỡng già Đã coi bệnh viện như nhà của riêng Bao nhiêu sở thích phải kiêng Đái đường, huyết áp, bệnh tim, đại tràng Loãng xương, tiền liệt, bàng quang… Lương vừa mới lĩnh đã mang thuốc rồi Cháu con mỗi đứa một nơi Gọi là: HƯU HẮT cuối đời cô đơn Trời sinh chữ Kém, chữ Hơn Chữ Nhân, chữ Qủa, chữ Buồn, chữ Vui… Đắng cay mới có ngọt bùi Hết mưa nắng lại rợp trời mây bay Đủ năm, đủ tuổi, đến ngày Có ai tránh được kiếp này, PHẬN HƯU!

6. Bài thơ về hưu thật rồi – tác giả Nguyễn Đình Nam

Về hưu là để dưỡng già Rượu cơm no đủ tà tà như ai Một đời lao động liền tay Nay làm việc vặt cho ngày chóng qua Kẻ thì vui thú chim hoa Người lo bươn chãi phương xa mỏi mòn Còn than trách phận long đong Anh thời thơ nhạc du dương mỹ miều Về vườn cần bạn sớm chiều Thường xuyên thăm hỏi là điều quan tâm Đừng nên thái quá bần thần Những khi trái gió cơ hàn rã tay Họ hàng ruột thịt có ngay? Sao bằng người tốt quanh đây giúp mình Bạn thân như ánh bình minh Buồn vui chia sẻ đầy tình mến thương Cho dù đi hết non sông Dễ đâu được bạn hợp lòng mình đây Xóm giềng kề cận tối ngày Thường xuyên gặp gỡ bắt tay vui mừng Thêm nhiều tri kỷ là ưng Cuộc đời sương gió đã từng nếm qua Về hưu quanh quẩn xóm ta Lòng vui lại bật tiếng ca yêu đời.

7. Bài thơ về hưu hay của bác Hoàng Huy

Về hưu cũng mấy năm rồi Dở – Hay đã trải qua tôi mấy dòng Khi mới về ai cũng mong Được nghĩ đúng nghĩa để lòng thảnh thơi Nhưng rồi lại cái sự đời Nhiều khi đeo bám lôi thôi khó lòng… Trước hết đó là việc công Dẫu hưu nhưng vẫn mác hồng Đảng viên Cho nên đâu được an yên Khi mà quyết định về liền việc giao… Đ v không được thoái trào Khi mà tổ chức tin giao cho mình !!! Làm sao giữa lý với tình Hài hoà trách nhiệm phân minh rõ ràng Ai cũng không ( làm) hỏi ai mang? Nhà mình đang sống ở làng (khối phố) đấy thôi ! “Tù và hàng tổng” rõ rồi Nhưng tùy điều kiện tiến – lui mà thời … Giờ về nghĩ mong khoẻ thôi Lương hưu cũng tạm đủ rồi – vừa xơi Chức tước , tiền bạc cũng rồi Phù du tất cả đấy thôi ham gì Nhưng mà điều kiện nhiều khi Muốn nghĩ chẳng được bởi vì … trông ai ? Nói ra thì lại rông dài Nhiều nơi hoàn cảnh ” chông gai ” rối bời … Còn việc nhà cũng thế thôi ! Ai chẳng muốn khoẻ già rồi ham chi ? Nhưng con cháu nó nhiều khi Cần ông bà đó dễ gì làm ngơ … O sin điều kiện bây giờ Có phải ( con cháu ) ai cũng đủ lo ví tiền Thời buổi co vid đảo điên Công việc không đủ lấy tiền đâu ra Ô sin chuyên nghiệp dẫu là Cũng đành(…) rồi cậy ông bà vậy thôi ! Vả lại các cụ dạy rồi “Máu loảng…nước lã” đấy thôi vẫn là… “Nhà mỗi cảnh, cây mỗi hoa” Địa phương đây , đó khác xa đâu cùng… Do vậy chẳng mẫu số chung Tùy cảnh mà ứng theo cùng hợp duyên Qua bài viết mấy lời thêm Buồn , Vui trong cuộc nỗi niềm TÙY DUYÊN!

8. Thơ cảnh về hưu mấy bác quan tham – tác giả Từ Công Hải

Khi bác đương chức đương quyền Xôn xao kẻ trước, người luồn cửa sau Miệng bác nhả ngọc phun châu Khiến cho bao kẻ rạp đầu dạ thưa Đi về kẻ đón người đưa Ốm đau quân lính sớm trưa chực chầu Đúng sai bác phán một câu Muôn người răm rắp dám đâu trái lời Sau ngày bác về hưu rồi Xót xa tiếc nuối cái thời chưa hưu Ngồi nhìn biệt phủ đìu hiu Không người lai vãng ra vào viếng thăm Lời vàng ý ngọc bao năm Nay lời bác nói như thằng dở hơi

Quyền hành khét tiếng một thời Về hưu mới thấy cuộc đời xót xa Đương thời lắm kẻ vào ra Hết thời bác chẳng còn ma nào nhìn Cha ôi! thế thái nhân tình Sống sao để được nghĩa tình bền lâu ? Xin đừng ráo máng, cạn tàu Ăn cháo, đái bát làm giàu bất nhân Bác giờ hạ cánh an toàn Với dân bác vẫn quan tham một thời….

9. Khi ta nghỉ hưu – Tác giả Lã Hữu Hùng

Trăm năm trong cõi người ta Sáu mươi năm trước xem là bỏ đi Chẳng cần luyến tiếc làm gì Về hưu ta mới dậy thì tuổi Xuân Tuổi này đã chín muôn phần Phải lên kế hoạnh từ gần đến xa Bấy giờ ta mới là ta Đừng để cằn cỗi như là củi khô Tuổi này còn cực còn lo Muốn không chết sớm đừng so đo nhiều Công việc dang dở sớm chiều, Chăm con chăm cháu liệu điều giảm đi Bon chen chẳng để làm gì Chết không mang được sức thì giảm đô Sức khỏe đâu phải hàng bồ Liệu mà gìn giữ chăm lo kẻo tàn Đừng quá vất vả lo toan Tuổi già bệnh tật con ngoan khó chiều Con cháu dù có mến yêu Tự do hai tiếng chiều chiều ngồi ca Đừng bám chúng nó về già Cái tuổi khó chịu, cũng là khó ưa Nếu có quà cáp chúng đưa Thì cứ việc nhận cho vừa lòng con Dù ăn cũng chẳng được ngon Tấm lòng hiếu thảo vẹn tròn mẹ cha Tiền mà rủng rỉnh trong nhà Đi chơi đâu đó gần xa sướng đời Túi rỗng thì ở nhà chơi Làm vườn rau sạch kiếm nơi đuổi gà Để cho vui vẻ cửa nhà Nuôi thêm mèo chó vào ra sum vầy Rảnh thăm bè bạn đó đây Ôn nghèo kể khổ cái ngày xa xưa Ăn thì ít cũng vẫn thừa Uống ly rượu nhạt cò cưa cả ngày Muốn chém gió cứ vào phây Có đầy chỗ để trồng cây làm nhà Muốn yêu ai cũng nói ra Ghét ai thì phải bỏ qua nhẹ đầu Lúc trẻ hùng hục như trâu Về già phải kiếm nơi đâu vui vầy Tụ hội, lập nhóm cho hay Tuổi thơ trước ít thì nay ta bù Ôm rơm nặng bụng là ngu Vừa giảm tuổi thọ vừa u cái đầu Mộng trăm tuổi chẳng được đâu Thì ta cứ tính từng khâu vội gì.>>> Xem thêm: Thơ người Nghệ: Về hưu

Đánh giá tốt post